Trong cái nắng thu oi ả còn sót lại của cuối hè, có chút gì đó nồng nàn. Những làn gió mát của trời thu, run rẩy từng đám lá vàng khiến lòng ai xao xác.
Thu vừa nóng, vừa lạnh, như chạm vào từng chân tơ, kẽ tóc, từng thớ thịt da nhung nhớ, từng ngóc ngách của cảm xúc con người. Thu để yêu thương, để dỗi hờn, để tha thứ, để kết thành đôi lứa, khi nỗi cô đơn bị những làn gió thu cứa vào se sắt đến nỗi người ta khó chịu nổi một mình, vì thế mà người ta cần một đám cưới, một cái gì đó rộn rã, để xua đi sự hoang lạnh.
(hoasaigon.com.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét